Thứ Ba, ngày 9 tháng 12 năm 2025

Vang vọng mãi những bài ca về Ðảng

Những bài hát về Đảng là cảm xúc tự hào, những rung động lớn lao đối với một sự kiện, một bước ngoặt quan trọng trong lịch sử dân tộc. Hàng năm, cứ vào dịp kỷ niệm ngày thành lập Đảng hay chào mừng các ngày lễ lớn, chào mừng đại hội đảng các cấp…, những ca khúc về Đảng lại vang lên đầy sức sống, làm rung động trái tim hàng triệu người dân Việt.

Thật đúng như lời nhận định của Marxim Gorky, “Âm nhạc tác động một cách kỳ diệu đến tận đáy lòng người. Nó khám phá ra cái phẩm chất cao quý nhất ở con người”, dòng nhạc “đỏ”, với âm điệu hào hùng, với ca từ giàu hình tượng lại được thể hiện bằng những giọng ca đầy nội lực đã tạo nên những cảm xúc mãnh liệt, truyền cho chúng ta tình cảm yêu nước, yêu Đảng, tự hào về dân tộc Việt Nam anh hùng.

Bằng những nốt nhạc trầm bổng, âm điệu day dứt, các nhạc sĩ đã phản ánh thực trạng đen tối và nỗi đau của người dân mất nước dưới gót giày của quân xâm lược: “Bao năm khổ đau đất nước ta không mùa xuân. Cuộc đời tăm tối chốn lao tù bao hờn căm” (Đảng đã cho ta mùa xuân – Phạm Tuyên). Nhưng nhắc đến cảnh khổ đau không phải để rên rỉ, khóc than, âm nhạc cách mạng bao giờ cũng khơi gợi lòng yêu nước, sự lạc quan, phấn khởi và thôi thúc ý chí chiến đấu: “Xua đi màn đêm chiến tranh gieo bao khổ đau. Cuộc đời từ nay sẽ sáng tươi như mùa Xuân”. Cũng trong tâm thế đó, ta lại thấy hừng hực khí thế với “Vừng trời đông, ánh hồng tươi sáng bừng lên. Đàn bồ câu trắng bay về trong nắng mới”… Bài hát Ca ngợi Đảng Cộng sản Việt Nam của nhạc sĩ Đỗ Minh, với âm điệu réo rắt, vui tươi, hùng tráng, đã làm rung động trái tim bao thế hệ người Việt Nam, khích lệ mọi người nguyện đi theo Đảng để chiến đấu và bảo vệ Tổ quốc.

Ca khúc Đảng đã cho ta mùa xuân dễ hát, dễ thuộc đã nhanh chóng được quần chúng yêu thích.“Đảng đã cho ta một mùa xuân đầy ước vọng. Một mùa xuân tươi tràn ánh sáng khắp nơi nơi. Đảng đã đem về tuổi xuân cho nước non. Vang tiếng hát ca chứa chan niềm yêu đời. Vừng dương hé sáng khi khắp nơi ta có Đảng. Bóng tối lui dần tiếng chim vui hót vang”. Như tiếng reo vui của tâm hồn “bừng nắng hạ” khi được “mặt trời chân lý chói qua tim”, với nhịp điệu valse 3/4, trẻ trung, sôi động, ta như cảm nhận được niềm hạnh phúc dạt dào của người được giác ngộ lý tưởng. Bài hát đã rộn rã vang lên khắp phố phường đô thị, đến tận chốn đồng ruộng bao la. Nghe bài hát, ta như thấy bức tranh xuân rực rỡ, xanh tươi, một điệu nhạc xuân bất tận ngân nga trong lòng mọi người, từ khi có Đảng: “Và rồi từ đây ánh dương soi đời mới. Tiến theo cờ Đảng là thấy tương lai sáng tươi”.

Với niềm hân hoan khi tiếp nhận ánh sáng của Đảng, nhạc sĩ Phạm Tuyên đã phổ bài thơ Màu cờ tôi yêu của Diệp Minh Tuyền, bằng cảm xúc chân thật của mình: “Hồng như màu của bình minh. Đỏ như màu máu của mình tim ơi. Búa liềm vàng rực giữa trời. Là niềm hi vọng chói ngời tim ta”. Giai điệu bài hát nhịp nhàng, ngân nga. Những hình ảnh đơn sơ, mộc mạc “màu của bình minh”, “búa liềm”… được tác giả đưa vào bài hát thật mượt mà, tự nhiên. Bài hát kết thúc thật hay: “Thênh thang trên bước đường đời. Ôi màu cờ ấy là màu giục tôi”, mỗi khi nghe hát, có lẽ mỗi người đều cảm thấy ở lời lẽ giản dị ấy là một sức bật tinh thần to lớn. Cùng chung cảm xúc, nhạc sĩ Huy Du đã biến những từ ngữ chính trị có vẻ khô khan thành một khúc nhạc hùng tráng, bay bổng: “Tiến bước theo Đảng đường đi thênh thang. Thẳng tới chân trời vinh quang và chiến thắng. Giai cấp vô sản tình yêu bao la. Khúc Quốc tế ca vang mãi trong tim ta đời đời…” (Việt Nam ơi, mùa xuân đến rồi).

Nhà soạn nhạc Robert Schumann đã từng nói: “Nhiệm vụ cao quý của âm nhạc là chiếu sáng vào những cõi sâu thẳm trong trái tim con người”. Viết về Đảng, bằng tiếng lòng thiết tha và sự thôi thúc của lý tưởng, các nhạc sĩ đã sử dụng nhiều giai điệu phong phú, lúc hào hùng, khí thế, rầm rập như đoàn quân ra trận; khi như lời tâm tình thủ thỉ, sâu lắng tâm hồn. Hẳn rất nhiều người đã từng xúc động thực sự khi nghe ca sĩ Thanh Thúy hát bài Đảng là cuộc sống của tôi của nhạc sĩ Nguyễn Đức Toàn: “Đảng là cuộc sống của tôi, mãi mãi đi theo Người. Từ thuở còn thơ, đời tôi chưa quen sóng gió. Đảng đã cho tôi lẽ sống niềm tin giữa biển khơi biết đâu là bờ, bầu trời xanh chưa thấy bao giờ…”. Ca từ giản dị, giai điệu sâu lắng, bài hát được viết năm 1976 này từ lâu đã đi vào lòng của rất nhiều người. Nhạc sĩ Nguyễn Đức Toàn từng tâm sự: “Khi viết ca khúc này, lý tưởng của Đảng đã thấm sâu vào máu thịt tôi, giai điệu về Đảng ngân lên từ trong trái tim tôi…”. Từ những cảm xúc sâu lắng của người nhạc sĩ với Đảng, qua âm nhạc và bằng con đường âm nhạc, tâm sự riêng ấy đã trở thành cảm xúc chung của cả dân tộc. Hẳn chúng ta đều cảm thấy xúc động với cách dùng từ “Đảng của tôi ơi” của nhạc sĩ! Điều ấy cho thấy, nhạc sĩ đã xem Đảng như là một người rất gần gũi, thân yêu mà cũng rất đỗi thiêng liêng. Để rồi từ đó người nhạc sĩ cất lên tiếng nói tha thiết tận đáy lòng: “Đảng của tôi ơi, mãi mãi ơn Người!”.

Còn bài Đảng đã cho tôi sáng mắt sáng lòng (Phạm Tuyên) cũng cất lên như tiếng nói tự trái tim, âm điệu dạt dào, xúc cảm. Nhạc sĩ đã tri ân Đảng bằng lời lẽ chân thành, giản dị: “Đảng ta ơi, cám ơn người dạy dỗ. Từ đây lòng tôi sướng vui đau khổ. Đảng cho tôi màu sắc nước non nhà. Đảng của tôi ơi, người đã cho tôi sáng mắt, sáng lòng!”.

Và còn nhiều bài hát khác nữa: Dưới cờ Đảng vẻ vang (Lưu Hữu Phước), Vững bước dưới cờ Đảng (Phạm Đình Sáu), Tiến bước dưới cờ Đảng (Văn Ký), Dâng Đảng quang vinh (Trần Chương – La Thăng), Từ khi có Đảng (Nguyễn Xuân Khoát), Như hoa hướng dương (Tô Vũ), Ta dâng Đảng ngàn tiếng ca (Huy Du), Chào mừng Đảng Lao động Việt Nam (Đỗ Minh), Tiếng đàn bầu (Lữ Giang – Nguyễn Đình Phúc)... Qua các bài hát, Đảng được ví von với nhiều hình tượng đẹp: Đảng là mùa xuân - mùa đẹp nhất của vũ trụ; Đảng là một ngôi sao sáng, sáng nhất trong muôn vì sao; Đảng là màu cờ đỏ thắm, là “búa liềm”, là hoa hướng dương vàng rực, là ngọn đuốc hồng, là “màu sắc nước non”... Hơn thế nữa, Đảng còn được ví như ánh sáng mặt trời, là cội nguồn của sự sống. Và điều được đúc kết một cách hùng hồn, như là chân lý cuộc sống của chúng ta: “Đảng là cuộc sống của tôi!”, “Đảng là niềm tin tất thắng”…

Những bài hát về Đảng đã truyền cho ta một “niềm tin tất thắng” về một ngày mai “ấm no, tự do, hạnh phúc” của dân tộc. Ta có thể bắt gặp ở nhiều bài hát về Đảng một tinh thần lạc quan phơi phới, niềm phấn khởi đi theo Đảng và niềm tin vào thắng lợi cuối cùng. Ca ngợi Đảng, các nhạc sĩ không quên ca ngợi Bác Hồ, vị lãnh tụ kính yêu, người đã khai sinh ra Đảng Cộng sản Việt Nam. Cũng như nhiều nhạc sĩ khác, Trần Kiết Tường đã thay mặt chúng ta nói lên sự ngưỡng mộ và niềm tin đối với Bác qua bài hát Hồ Chí Minh đẹp nhất tên Người đầy trữ tình và sâu lắng: “Tôi hát ngàn lời ca, nồng nàn hơn nắng ban mai, đẹp tình hơn cánh hoa mai. Hùng thiêng hơn núi sông dài. Là một niềm tin Hồ Chí Minh! Hồ Chí Minh đẹp nhất tên người. Là một niềm tin Hồ Chí Minh…”. Tình cảm ấy, tấm lòng ấy hẳn cũng có trong Miền Trung nhớ Bác (Thuận Yến), Miền Nam nhớ mãi ơn Người (Lưu Cầu), Bác Hồ, một tình yêu bao la (Thuận Yến), Bác đang cùng chúng cháu hành quân (Huy Thục), Bên lăng Bác Hồ (Dân Huyền), Ca ngợi Hồ Chủ tịch (Văn Cao), Biết ơn cụ Hồ (Lưu Bách Thụ), Ca ngợi Hồ Chủ tịch, Lãnh tụ ca (cùng của Lưu Hữu Phước), Đôi dép Bác Hồ (Tạ Hữu Yên – Văn An), Dấu chân phía trước (Hồ Thi Ca – Phạm Minh Tuấn), Lời ca dâng Bác (Xuân Quang)…

Ca ngợi Đảng cũng là ca ngợi những đảng viên đã cống hiến hết mình cho lý tưởng cộng sản và cho đất nước. Chính những tấm gương hi sinh quên mình vì lý tưởng đã tạo cảm hứng cho nhạc sĩ viết nên nhiều bài hát hay về các anh hùng liệt sĩ như: Nguyễn Đức Cảnh (Kể chuyện người cộng sản – Trần Hoàn), Lý Tự Trọng (Noi gương Lý Tự Trọng – Lý Quốc Quang), Tô Hiệu (Hát dưới cây đào Tô Hiệu – Hồ Bắc), Võ Thị Sáu (Biết ơn chị Võ Thị Sáu – Nguyễn Đức Toàn), Nguyễn Văn Trỗi (Lời anh vọng mãi ngàn năm – Vũ Thanh), Nguyễn Viết Xuân (Cùng anh tiến quân trên đường dài – Doãn Tần), Đặng Thùy Trâm (Đặng Thùy Trâm, người con gái quê hương – Đoàn Nguyên Hiếu)...

Biết ơn Đảng, không thể nào quên những chiến sĩ xông pha nơi làn bom lửa đạn, trực diện với quân thù. Nhạc sĩ Văn Cao đã dành tình cảm tốt đẹp nhất cho các chiến sĩ, những anh hùng hi sinh thầm lặng cho lý tưởng của Đảng: “Lạnh lùng vung gươm ra sa trường…, Sống thác coi thường” (Chiến sĩ Việt Nam). Nhạc sĩ Phan Huỳnh Điểu giúp ta tự hào với khí phách của anh bộ đội cụ Hồ: “Đoàn giải phóng quân một lần ra đi. Lòng có sá chi mong ngày trở về” (Đoàn giải phóng quân). Nhạc sĩ Đỗ Nhuận miêu tả người chiến sĩ không màng gian khổ: “Đâu có giặc là ta cứ đi” (Hành quân xa). Nhạc sĩ Hoàng Vân đã khắc họa hình ảnh anh bộ đội thật bình dị qua bài Người chiến sĩ ấy; lời ca ngân nga, da diết như lời tâm tình của người dân luôn yêu mến và biết ơn anh: “Bao nhiêu năm trường trên đường cách mạng. Anh vẫn đi đi mãi không ngừng. Như cánh chim trời không biết mỏi. Mỗi bước đi biết mấy gian nan. Anh ở bà con thương, anh đi bà con nhớ”…

Âm nhạc thiết thân với chúng ta bởi vì đó là tiếng nói sâu thẳm nhất của tâm hồn. Mỗi bài hát về Đảng có một chỗ đứng riêng nhất định, đã, đang và sẽ sống mãi trong lòng người dân Việt Nam. Cho đến các cháu thiếu nhi cũng nhập tâm những bài ca về Đảng: “Em là búp măng non, em lớn lên trong mùa cách mạng, lớn lên có Đảng tiền phong, có Đảng như ánh thái dương sống yên vui trong tình yêu thương” (Em là mầm non của Đảng – Mộng Lân). Bằng giọng điệu trẻ thơ, hồn nhiên, trong sáng, các bài hát thể hiện tình cảm của thế hệ măng non với Đảng, nguyện tiếp bước cha ông, tự hào vững tin đi theo lá cờ Đảng quang vinh.

Nhạc sĩ Beethoven nhận định: “Âm nhạc phải làm cho tinh thần con người tóe ra tia lửa”. Những bài hát về Đảng đã làm phấn chấn tinh thần, thôi thúc, giục giã toàn dân tộc đứng lên. Qua những bài hát hào hùng về Đảng, các nhạc sĩ đã có công rất lớn trong việc truyền bá tư tưởng của Đảng, bồi dưỡng tình cảm cách mạng cho đời sau, truyền cảm xúc và niềm tin về Đảng, giúp thế hệ trẻ tự hào và thấy được trách nhiệm đối với non sông đất nước.

Sức sống của những giai điệu về Đảng sẽ luôn vĩnh hằng như mùa xuân bất tận, như Đảng Cộng sản Việt Nam kính yêu của chúng ta!

Trần Thị Minh Thi

tin khác

Thông báo